Bài thơ dặn con
Mà bạn đọc chia sẻ rất nhiều trên các trang mạng xã hội thời gian qua đã thu hút sự chú ý và quan tâm của cả cộng đồng.
Bài thơ ấy có tên là: Không Có Gì Tự Đến Đâu Con, do nhà thơ Nguyễn Đăng Tấn sáng tác; được in trong tuyển tập thơ Lời Ru Vầng Trăng xuất bản năm 2000.
Từng câu chữ, vần thơ chạm tới trái tim độc giả bởi ý tứ dung dị, mộc mạc tựa như những lời thủ thỉ, tâm tình của các bậc làm cha làm mẹ nhẹ nhàng dành khuyên nhủ con cái mình.
Có lẽ, khi viết tặng cho cậu con trai 8 tuổi - Nguyễn Đăng Tiến; tác giả Đăng Tấn đã không dùng đến tư cách nhà thơ mà ông đã viết với tất cả tấm lòng của một người cha. Và, gửi trọn vào đó tình yêu thương bao la, trìu mến cùng những triết lý nhân sinh từng trải sâu sắc xuất phát tự đáy lòng:
"Không có gì tự đến đâu con
Quả muốn ngọt phải tháng ngày tích nhựa
Hoa sẽ thơm khi trải qua nắng lửa
Mùa bội thu trải một nắng hai sương.
Không có gì tự đến, dẫu bình thường
Phải bằng cả đôi tay và nghị lực
Như con chim suốt ngày chọn hạt
Năm tháng bao dung nhưng khắc nghiệt lạ kỳ.
Dẫu bây giờ bố mẹ - đôi khi
Có nặng nhẹ yêu thương và giận dỗi
Có roi vọt khi con hư và dối
Thương yêu con đâu đồng nghĩa với chiều.
Đường con đi dài rộng rất nhiều
Năm tháng nụ xanh giữ cây vươn thẳng
Trời xanh đấy nhưng chẳng bao giờ lặng
Chỉ có con mới nâng nổi chính mình.
Chẳng có gì tự đến - hãy đinh ninh".
Bài thơ: Không Có Gì Tự Đến Đâu Con
Tác giả: Nguyễn Đăng Tấn
Comments
Post a Comment