Cuốn tản văn dành tặng cho tháng năm tuổi trẻ! Khi còn nhỏ, chúng ta ai cũng muốn mình có thể trưởng thành, khôn lớn thật nhanh, để được tự do bay nhảy với thế giới biết bao điều mới lạ ngoài kia, xa rời vòng tay bảo bọc, chở che của bố mẹ. Thế nhưng, khi đã bước chân vào cuộc đời tự lập mưu sinh, mới chợt hiểu rằng trưởng thành.. hóa ra không chỉ toàn "màu hồng" như ta vẫn nghĩ. Tự do đồng nghĩa với tự lo. Tản văn Lưng chừng cô đơn Thế giới rộng lớn nhưng dường như lại chẳng đủ cho ta một chốn dừng chân. Để rồi.. tự trách sao thời gian trôi qua vội vã đến thế?.. Chỉ muốn quay trở về cái thuở hồn nhiên, vô lo vô nghĩ có bố mẹ, gia đình yêu thương, vỗ về.. sau bao tháng ngày lênh đênh, xuôi ngược, chênh vênh,.. Thật lạ..! Hình bìa sau cuốn sách Lưng chừng cô đơn Phải chăng, trưởng thành ai cũng cần và nên trải qua những mâu thuẫn như thế? Với mỗi câu chuyện nhỏ rất "đời", rất thật mà tác giả Nguyễn Ngọc Thạch gom nhặt, chắt chiu, gửi gắm trong Lưng chừng cô...